15 NĂM - DẤU ẤN VÀ TÌNH CẢM
BSCKI Võ Xuân Lộc
15 năm chưa phải là dài với một cuộc đời nhưng không phải là ngắn đối với sự nghiệp của một con người. Tôi đã có 15 năm gắn bó với bệnh viện An Phước, từ ngày đầu thành lập cho đến ngày hôm nay. Với tôi đây là một dấu mốc và là một khoảng thời gian đáng nhớ trong cuộc đời. 15 năm với biết bao thăng trầm, thử thách. 15 năm với bao ân tình, kỉ niệm những ngày đồng cam cộng khổ cùng các đồng nghiệp ở nơi này. Tất cả tạo thành dấu ấn khó phai, để ngày hôm nay, kỉ niệm 15 năm thành lập bệnh viện, tôi xúc động và đầy tự hào nhận thấy bản thân thật vinh dự khi được chứng kiến sự trưởng thành, lớn mạnh của bệnh viện, từ thuở sơ khai đến bây giờ, khi đã trở thành một bệnh viện có uy tín trong tỉnh, được đông đảo bệnh nhân tin cậy. Hơn lúc nào hết, bây giờ tình cảm của tôi đang hướng về toàn thể anh chi em đồng nghiệp tại bệnh viên An Phước với một niềm tự hào và biết ơn sâu sắc.
Ngược dòng thời gian về 15 năm trước, khi cánh cửa cuộc đời mở ra lúc đó tôi là một sinh viên mới ra trường ‘bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước”, lưỡng lự giữa hai con đường: xin vào bệnh viện công hay xin vào bệnh viện tư ? Thời điểm đó, ở tỉnh Bình Thuận, An Phước là bệnh viện tư nhân duy nhất vừa mới thành lập. Thời điểm đó, vào làm việc ở một bệnh viện tư nhân không được coi là một lựa chọn tốt. Thế nhưng, như một chữ “duyên”, tôi đã đến đây, gắn bó và phát triển sự nghiệp của mình ở bệnh viện An Phước này. Ở An Phước tôi được sống hết mình, làm việc hết sức cùng tập thể anh chị em đồng nghiệp đoàn kết, mạnh về ý chí, biết lắng nghe khát vọng của người khác và luôn đề cao giá trị nhân văn cao quí của người thầy thuốc Việt Nam.
Đến nay, qua 15 năm, tôi vô cùng tự hào vì đó là lựa chọn đúng đắn. Ở bệnh viện An Phước, tôi luôn có được điều kiện thuận lợi nhất để hoàn thành tốt trách nhiệm của một lương y. Ở bệnh viện An Phước, tôi được tạo cơ hội tiếp cận với các phương tiện khám chữa bệnh hiện đại, được đi học để nâng cao tay nghề. Cũng ở nơi đây, tôi được hưởng một môi trường làm việc thân thiện, đoàn kết. Lãnh đạo bệnh viện sâu sắc, quan tâm, lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của nhân viên. Đồng nghiệp đồng cam cộng khổ, giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Cả bệnh viện chúng tôi là một khối vẹn tròn vì chúng tôi cùng hướng đến một mục tiêu chung: tận tụy cống hiến công sức để phát triển bệnh viện; tận tình với bệnh nhân để gìn giữ hình ảnh nhân văn của người thầy thuốc Việt Nam “lương y như từ mẫu”.
Nói đến hành trình “15 năm An Phước”, tôi không thể không bày tỏ tình cảm, sự ngưỡng mộ riêng dành cho Bác sĩ Phan Ngọc Hùng - người sáng lập, Giám đốc bệnh viện. Anh là người lãnh đạo tận tâm đã dẫn dắt bệnh viện, từ khi còn là bệnh viện tư nhân non trẻ đầu tiên ở Bình Thuận, đến nay đã đạt được những thành quả vô cùng lớn lao. Anh còn là bậc đàn anh thân thiện và gần gũi, luôn lắng nghe và thấu hiểu những mong muốn và khát vọng của nhân viên mình.
15 năm - một chặng đường! Tôi, chúng ta cùng vui mừng vì những cố gắng, quyết tâm của tập thể An Phước chúng ta đã được đền đáp xứng đáng. Chúng ta cùng tự hào vì bệnh viện An Phước đã khẳng định được vị trí, góp phần không nhỏ vào việc phát triển ngành y tế Bình Thuận. Đặc biệt, chúng ta cùng hãnh diện vì An Phước, từ lâu đã trở thành một bệnh viện đáng tin cậy của đông đảo bệnh nhân trong tỉnh. Vui mừng, tự hào, hãnh diện bao nhiêu, tập thể An Phước chúng ta càng phải tiếp tục cố gắng để bệnh viện ngày càng phát triển, ngày càng uy tín hơn. Riêng tôi, tôi luôn tự hứa sẽ tận tâm, tận lực, tận trí trong công việc khám chữa bệnh, tôi cho rằng đấy cũng là cách cống hiến thiết thực nhất cho bệnh viện An Phước thân yêu.
“Tài sản lớn nhất của BS là bộ não
Thất bại lớn nhất của BS là không học hỏi kiến thức mới
Kẻ thù lớn nhất của BS là tự cao tự đại, không lắng nghe ý kiến người khác
Món nợ lớn nhất của BS là bệnh nặng chưa điều trị được ( y học bó tay)
Phá sản lớn nhất của BS là học giả, bằng thật
Tội lỗi lớn nhất của BS là tham lam bán rẻ y đức
Ngu dốt nhất của BS là bảo thủ (không hợp tác với đồng nghiệp)
Bi ai lớn nhất của đời BS là bị bệnh nhân kiện
Lễ vật lớn nhất của BS là lời cảm ơn chân thành của người bệnh
Khiếm khuyết lớn nhất của BS là thiếu thời gian thư giãn
An ủi lớn nhất của BS là đi khám bệnh từ thiện”.